Không lâu sau, đoàn người tới trước một tòa thành xưa vũ. Tòa thành này rất xập xệ, khắp nơi đều là tường đổ, nhìn cái là biết nơi đây đã trải qua sự bào mòn của thời gian, tràn ngập không khí cổ kính.
Đoàn người bước vào trong thành, hai bên đường lác đác có vài người ngồi, già có, trung niên nam tử có, còn có cả nữ tử. Trước mặt những người này bày vài thứ đồ.
Đây không phải điều quan trọng, quan trọng là những người này đều đạt Diệt Thần cảnh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt A Mệnh bèn trở nên nghiêm trọng. Nàng nhìn thanh sam nam tử, thanh sam nam tử cười nói: “Chỉ cường giả Diệt Thần cảnh mới có thể tới đại lục này!”
A Mệnh trầm giọng nói: “Tại sao chúng ta đều không biết?”