Tám tháng!
Diệp Huyền xạm mặt lại, cái quỷ gì vậy? Đổ vỏ?
Đám người xung quanh tụ ngày càng nhiều, vị trí mà hắn mới chen được một chút, cũng đã mất.
Trong đám người, Diệp Huyền có chút bất đắc dĩ.
Ban đầu hắn muốn khiêm tốn một chút, hiện lại không thể không bay qua, đành nhảy lên, điểm một cái, một thanh kiếm đã vững vàng tiếp lấy hai chân.