Đột nhiên Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử đứng bên cạnh lão giả kia, trông thấy hắn nhìn sang, nữ tử trực tiếp đối diện tầm mắt với hắn.
Ánh mắt của Diệp Huyền chợt rơi xuống phần bụng của nữ tử, nữ tử nhíu mày lại, trong mắt lóe lên tia sáng sắc bén.
Diệp Huyền cười bảo: “Cô nương chớ có hiểu lầm, Diệp Huyền ta cũng không phải loại người háo sắc đó! Ta chỉ muốn tặng một món quà cho cô nương mà thôi!”
Nói rồi, hắn xòe tay ra, một miếng vảy xuất hiện trong lòng bàn tay hắn!
Chính là vảy của Nhị Nha!