Đúng lúc này, nữ tử trên cây cột dường như cảm nhận được gì, nàng mở mắt, nàng nhìn về phía Diệp Huyền đang đứng, vừa nhìn thấy Diệp Huyền, nàng lập tức ngây ngẩn cả người.
Sau một khắc, trong mắt nữ tử, nước mắt tuôn ra tựa như vỡ đê.
Đối diện nữ tử, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đấy, trầm mặc.
Cứ như vậy, kéo dài ước chừng một khắc đồng hồ sau, nữ tử đột nhiên nói khẽ:
- Tới.