Địa phương mà Bạch đại tỷ khen hay, chính là một nhà hàng nổi tiếng ở thành phố Vĩnh Tân, đổi lại trước đây, nàng tuyệt đối sẽ không dám đây tới đây một bữa, quá mắc! Nhưng mà hiện tại đã không quan tâm chút tiền lẻ này nữa rồi.
Bạch đại tỷ, Tiểu Điền tỷ cùng hai người Tô Hạo ngồi trong nhà hàng nói chuyện phiếm, nói về sinh hoạt mấy năm nay, Á Sơn bắt đầu nói nhiều lên, dương dương đắc ý nói bản thân học tập được nhiều thứ, nói trước mắt đã thi đậu vào một trường Đại Học, lúc này đang nghiên cứu toán học, vẻ mặt hắn tràn đầy nét tự hào, trên mặt lộ ra biểu cảm: Nhanh nhanh khen ta đi!
Bạch đại tỷ cùng Tiểu Điền cũng không làm cho Á Sơn thất vọng, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi thán phục nói: "Cảnh Nghĩa, ngươi thật lợi hại a!"
Hai mắt Á Sơn híp lại không thấy mặt trời.
Tiểu Điền vô tình vô ý bổ lại một đao: "Ngươi khi còn bé thoạt nhìn ngây ngốc, đến bốn tuổi còn không biết nói, không nghĩ tới giờ là thiên tài!"