Ở đây cũng rất có nhiều người nghiêm túc xem trận chiến, có rất nhiều tu sĩ cảnh giới Kim Đan, ánh mắt dị thường sắc bén, hơi tập trung sức lực liền chú ý được cách Tô Hạo né tránh.
Đầu tiên, có thể xác định là, tốc độ của Tô Hạo cũng không khác biệt lắm so với những tu sĩ Dẫn Khí Cảnh khác, nói cách khác, tốc độ bình thường.
Tiếp theo, Tô Hạo thực sự không phải đợi công kích gần tới cơ thể, mới làm ra phản ứng né tránh, mà trong nháy mắt khi Phong Ngọc Nhi xuất thủ, thân thể của hắn đã chuyển động, thời điểm dao ngắn bay tới, hoàn thành né tránh, thật giống như Phong Ngọc Nhi đánh lệch vậy.
Cuối cùng, biểu cảm của Tô Hạo lạnh nhạt, động tác trôi chảy, nhàn nhã như đang dạo chơi, mà cách né tránh cũng không nhiều bước, thoạt nhìn chỉ như bước qua một bước đơn giản. Toàn thân để lộ ra khí tức bình tĩnh, kỹ càng như đã tính trước, một khi đã chiến, sẽ tất thắng!
Trong đầu những tu sĩ Kim Đan này đột nhiên nhảy ra hai chữ: "Thiên tài!"