Đánh qua đánh lại cả buổi, không thấy phân ra thắng bại. '
Tô Hạo thầm nói: "Cái này đánh tới khi nào chứ, dựa theo xu thế này, không phải ngày một ngày hai có thể phân ra thắng bại, ta còn thu thập ý thức thế nào? Nếu đánh một hồi lại nảy sinh tình cảm, hoá địch nhân thành người tình, chẳng phải lãng phí thời gian của ta rồi sao? Nếu không... Giúp đỡ Lâm Sinh Hoa một tay?"
Thời điểm hắn đang suy tư, hai người Lâm Sinh Hoa thật là may mắn, đụng nhầm vào một động phủ của tu sĩ Nguyên Anh, càng trung hợp hơn là, vô số cánh hoa mà Lâm Sinh Hoa bắn ra, lại đánh vào bên trong động phủ, mà tên tu sĩ Nguyên Anh đang tiềm tu này liền bị tai bay vạ gió, giống như lúc trước phi kiếm của Tào đạo hữu đánh lệnh, rơi trúng vào người Tô Hạo.
"Oanh! Hai tên tiểu bối to gan, dám đập phá động phủ của ta!"
Một đạo động quang đỏ thẫm bay ra, hoá thành một tu sĩ đạo bào màu đỏ, ngăn ở trước người của Tào đạo hữu cùng Lâm Sinh Hoa.