Tam trưởng lão cũng nói: "Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc chia làm sau nơi phòng thủ tương đương với sáu mạch, mạch Phong chúng ta phòng thủ ở vị trí đại trận 'Phong Nhãn', do Tứ trưởng lão cùng Lục trưởng lão chủ trì, mấy người còn lại phân tán thành tiểu đội, ngăn chặn giết địch. Có chưởng môn cùng mạch chủ ở đây, liền không sao cả."
Tô Hạo thầm nói: "Đã như vậy, kéo ta qua đây làm cái gì?"
Tô Hạo lại hỏi: "Mấy vị trưởng lão biết vì sao có người muốn xâm chiếm Vọng Nguyệt Cốc chúng ta không? Chẳng lẽ Vọng Nguyệt Cốc suy yếu, ai cũng muốn nhảy vào chiếm địa bàn ư?"
Đại trưởng lão gật đầu nói: "Quả thật là như thế, sau khi Vọng Nguyệt Cốc của chúng ta ở Linh Sơn Văn Châu bị Tam Liên Thải Phượng Ổ tập kích, tổn thất vô cùng nghiêm trọng, nguyên khí đại thương, mấy tiên môn khác bắt đầu rục rịch, đều muốn chiếm lấy tiện nghi.
Bất quá, bọn hắn nghĩ lầm rồi, Vân Trung Vọng Nguyệt Cốc chúng ta cho dù tổn thất mất một nửa, cũng không phải thứ mà ngoại nhân có thể tới vuốt ve, để muốn chiếm được Vọng Nguyệt Cốc chúng ta, bọn họ phải trả giá nghiêm trọng."