Vật đổi sao dời, năm năm trôi qua.
Tô Hạo đắm chìm ở trong nghiên cứu khoa học kỹ thuật Linh Lực, mà cửa ải kỹ thuật khó nhất trong đó đã bị hắn phá được, trong phòng thí nghiệm chất đủ loại khoa học kỹ thuật Linh Lực, có bộ đàm, có loa phóng thanh, radio, xe chạy bằng linh lực, bình lặn linh lực, trạm phát sóng tín hiệu bằng linh lực, máy tính, xe tải, ...
Đương nhiên, phần lớn chỉ là bán thành phẩm, nhưng cũng có thể lấy ra sử dụng đấy, như là xe tải, thuyền bay, máy dệt, mấy thứ này không cần dùng quá nhiều kỹ thuật, chỉ cần dùng luyện khí đều có thể làm ra.
Mấy thứ này Tô Hạo không dùng được, chế tạo ra cũng chỉ vì phổ cập đến đại chúng, từ đó nâng cao năng lực sản xuất của người dân.
Tuy nói chỉ có tu sĩ mới luyện thành Linh Lực, tu sĩ đi nghiên cứu Linh Lực sẽ có hiệu suất cao hơn, nhưng cũng không có người nào quy định không phải tu sĩ không phải là người, không thể chạy đi nghiên cứu công dụng của Linh Lực, người bình thường không có Linh Lực cũng có thể phát triển ra điện, hơn nữa còn làm được nhiều thứ từ đó.