Bị một tiểu bối Kim Đan chửi rủa nhiều lần, tu sĩ rộng lượng đến đâu đều sẽ sinh lòng oán hận, mà Từ Ngôn một khi oán hận, đối phương cũng cũng đừng nghĩ có mạng sống.
Nhìn ra ý nghĩa tồn tại chân chính của Cung Diệu Vũ, chính là công cụ Cung Bá Đình dùng để chuẩn bị đột phá bình cảnh, Từ Ngôn lúc này mới lấy tham niệm làm dẫn, làm cho Cung Diệu Vũ phản bội sư môn, từ đó cùng Cung Bá Đình sinh ra khúc mắc không cách nào cứu vãn.
Một khi tình thầy trò của hai người xuất hiện vết rách, Cung Diệu Vũ cái công cụ này cũng không có giá trị tồn tại, thế là Cung Bá Đình kiên quyết hạ sát thủ, tự mình đánh đệ tử duy nhất của mình thành bột mịn.
Không đợi vết máu cùng bạch cốt rơi xuống đất, đã bị chưởng quỹ lầu ba lấy linh lực quét bay ra ngoài cửa.