Tiếng quát của Vương Chiêu đánh thức những người khác. Họ vừa nhìn thấy mấy con Tuyết Hổ đang nằm sấp trước mặt Từ Ngôn thì đều hô lên kinh hãi.
Mặc dù chúng chỉ là hổ kéo xe thôi, nhưng mãnh hổ thì vẫn biết cắn người, đâu có thể coi như loài trâu ngựa tầm thường.
"Từ sư huynh, cẩn thận với mấy con cọp này đấy!"
Phí Tài không chờ những người khác mà vọt lên đầu tiên, đá ngay vào đầu một con Tuyết Hổ. Con hổ bị đá chỉ ngao một tiếng mà không dám cắn trả.
"Cái giống hổ gì thế này, khí phách chúa sơn lâm đâu cả rồi, ăn đòn mà không đánh lại à." Phí Tài gãi đầu, cười khà khà nói: "Thì ra là một đám hổ đần, bảo sao không cắn ai bao giờ."