Lo lắng có chuyện chẳng lành, Từ Mục đã cẩn thận mời thêm mấy bà mụ túc trực bên cạnh Khương Thái Vi. Người vợ đã cùng hắn đi qua bao gian khổ này, chịu đựng chẳng kém gì hắn.
"Hồi ở Vọng Châu, thiếp đã lờ mờ đoán ra chàng lo liệu không xuể, định bụng để lại cho thiếp chút vốn liếng rồi để thiếp rời đi."
"Lúc ấy thiếp đã nghĩ, trên đời này sao lại có người chồng như chàng, thân là dân đen mà không nỡ bán vợ."
Khương Thái Vi nắm chặt tay Từ Mục, mắt rưng rưng.
Từ Mục xoa nhẹ mái tóc người vợ. Đôi khi hắn thấy số phận thật trớ trêu, hai người chẳng hề quen biết bỗng dưng lại thành phu thê.