Đội kỵ binh của Lương Châu đang hành quân bỗng dừng lại dưới chân dãy núi Thục Châu.
"Bẩm quân sư, đã thấy khe suối!"
Tư Mã Tu bước ra khỏi xe ngựa, lặng lẽ chắp tay sau lưng, nhìn về phía trước. Bên cạnh ông ta, mấy xác trinh sát người Thục bị chém đầu nằm lạnh lẽo trên bờ suối.
Đúng như lời phó tướng, một con suối uốn lượn như rắn, rộng chừng năm trượng, chắn ngang dưới chân núi. Những tảng đá vụn từ trên núi đổ xuống chất đầy hai bên bờ.
"Bẩm quân sư, suối sâu khoảng hai trượng." Phó tướng rút cây sào trúc lên, vẻ mặt chắc chắn.