Đến thằng nhóc Từ Kiều cũng dám cưỡi ngựa gỗ, chạy tót ra tận ngoài cổng thành chơi trận giả. Khương Thái Vi vừa trông, vừa luôn tay chỉnh sửa lại áo quần cho thằng bé.
Từ MỤc quay đầu lại, nhìn hai vị quân sư của mình.
“Chỗ Viên Tùng hôm nay lại phái sứ giả tới.”
“Chẳng bao lâu nữa là sang xuân rồi. Viên Tùng và Tả Sư Nhân vì cái đất Khắc Châu kia, chắc chắn sẽ có một trận tranh giành. Hắn ta không phải muốn lôi kéo chúng ta, mà là sợ chúng ta lại bắt tay với Tả Sư Nhân như năm ngoái, gây bất lợi cho hắn thôi.”
“Không có chuyện bắt tay gì nữa đâu.”