“Lập trận!”
Từng tốp lính Đông Lăng, dưới sự chỉ huy của đám tỳ tướng, vội vàng dàn thành đội hình phòng ngự kiên cố. Vô số mũi tên từ trong trận địa, liên tục vút lên không trung, tạo thành cơn mưa tên dày đặc, cắm phập phập xuống mặt đất.
Trong khoảnh khắc, thêm không ít xác nghĩa quân ngã xuống vũng máu tanh nồng.
Tả Sư Nhân ngửa mặt lên trời cười lạnh.
Lão ta thật sự cạn lời, đám người trước mặt, quân số chẳng đáng là bao, chỉ ỷ vào chút khí thế cỏn con, mà dám cả gan tấn công vào đội quân tinh nhuệ của lão, đúng là gan hùm mật gấu.