Dưới ánh ảnh chiều tà, Thường Thắng là người đầu tiên quỳ xuống, đón lấy lão mưu sĩ đang ngã xuống. Kế đó là Thân Đồ Quan, Tưởng Mông, cùng một loạt các đại tướng Bắc Du.
Phía sau Thường Uy, Thường Tứ Lang nức nở thành tiếng, nước mắt lã chã.
Nhìn những bóng người cúi gập lưng nối tiếp nhau, Thường Tứ Lang đau đớn nhắm mắt, nắm chặt nắm đấm trong tay áo.
“Chúa công nam chinh bắc chiến, danh chấn thiên hạ, ai hay biết Du Châu họ Chung, sáu người trong tộc ra trận, chỉ còn lại phụ nữ trẻ em già yếu. Năm vạn quân hắc giáp Du Châu, người cũ người mới thay phiên, từ khi chúa công khởi binh đến nay, còn sống sót không đến vạn người!”