Trước mặt hắn là một người lùn với thân hình bé nhỏ như trẻ con, nhưng lại mang một khuôn mặt già nua nhăn nheo. Có lẽ vì sợ bị chê cười, ông ta cố tình nuôi một bộ râu dê dài đến tận ngực, mong tạo chút vẻ uy nghiêm.
"Từ Mục ra mắt Vương gia."
"Khách sáo rồi." Công Tôn Tổ khó khăn lắm mới xuống được khỏi chiếc ngai làm bằng da sói. Ông ta định đỡ Từ Mục đứng dậy, nhưng chiều cao khiêm tốn không cho phép, đành phải ho khan vài tiếng cho qua chuyện.
"Ta đã nghe về những chiến công của Từ tướng quân ở thảo nguyên. Toàn bộ Yến Châu này đều ngưỡng mộ ngài. Mong ngài nán lại Yến Châu vài ngày để ta có cơ hội làm tròn đạo đãi khách."
"Đa tạ Vương gia, nhưng Từ Mục còn có việc gấp, không dám làm phiền."