Vừa thấy Từ Mục, gã ta liền nghẹn ngào như một cô kỹ nữ bị quỵt tiền qua đêm, mặt mày co rúm lại, mắt đỏ hoe.
Dạo gần đây, Chu Tuân bận tối mắt với công việc khai thác mỏ. Gã vốn định cuối năm mới lên Thành Đô, ai ngờ Từ Mục đã cho người gọi đến gấp.
"Khóc lóc cái gì, ta nhớ hồi trước bị hổ vồ cho tan nát người còn chẳng thèm rên một tiếng kia mà."
Nghe vậy, Chu Tuân liền vui vẻ trở lại, dần lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có.
Trên con đường chinh chiến này, không chỉ Từ Mục, Tư Hổ và Cung Cẩu trưởng thành, mà cả năm gã phu xe ngựa năm xưa cũng vậy.