"Việc đóng quân trên cao không phải lỗi của tướng quân. Nhưng gã quân sư què kia đã dùng tiếng nhạc đám ma để cản trở tai mắt của ta, khiến quân Dũ Quan thừa cơ đêm tối mà vòng qua được đường rừng."
"Chúng ta trúng kế rồi!" Trác Nguyên Tử mặt đỏ bừng, gào lên khản cả giọng.
Như để chứng minh lời Trác Nguyên Tử, dưới chân núi Bình Phong vang lên tiếng reo hò xung trận dậy đất. Gần hai vạn quân Thục đã bao vây tứ phía.
Ba ngàn kỵ binh Lương vội vã quay về, nhưng dưới làn mưa tên như trấu, liên tục ngã ngựa. Bỏ lại hàng trăm xác chết, chúng hoảng loạn tháo chạy về doanh trại.
"Đừng hoảng loạn!" Trương Uyên lê thanh trường đao, gầm thét giận dữ.