Dù vừa trải qua binh lửa, không khí náo nhiệt ở Thành Đô vẫn không hề suy giảm. Phố chính dưới chân hoàng cung đã chật kín người. Tiếng rao hàng, tiếng biểu diễn tạp kỹ, tiếng mời mua câu đối, mua bánh tráng rộn rã. Ngay cả các kỹ nữ ở thanh lâu cũng xúng xính trong những bộ xiêm y lộng lẫy nhất, tô son điểm phấn, vẫy khăn tay đỏ tươi, cố sức mời chào khách làng chơi.
“Tam Nương tay đẩy chàng, giọng run run, mặt e ấp…”
Từ Mục giơ tay cho Hàn Cửu một cái bạt tai. Gã đang nghêu ngao hát khúc Mị Tam Nương, giật mình kêu “ái” rồi im bặt.
“Về phòng mà hát, người ta đến bái kiến Thục Vương ta, ngươi đứng đây hát nhạc nhẽo thế à?”
“Chủ công, tại tôi không kìm được… Xin chủ công thứ tội.”