Hai quận Thục Nam bây giờ đã khác xưa nhiều lắm rồi. Nhất là quận Nam Trung, vốn là nơi giao thương sầm uất. Trong một hai năm nay, hết tửu lầu khách sạn lại đến sòng bạc, tiệm cầm đồ, đua nhau mọc lên san sát. Nghe đâu đến cả mấy cái thanh quan cũng đã khai trương, mỗi nơi một vẻ.
Dọc đường phố xá la liệt đủ loại hàng quán, bày bán đồ thủ công mỹ nghệ nhà làm, hoặc là quà bánh điểm tâm. Thương lái từ các châu kéo đến nườm nượp, mua sắm đầy ấp rồi lại ngược về quận Bạch Lộ, dùng thuyền buôn chở đi khắp thiên hạ.
Trong số đó, nhiều nhất là Thục Cẩm và dược liệu, tiếp theo là ngựa con Tây Nam, và than củi đã nung sẵn. Dẫu sao thì Thục Nam đất ít núi nhiều, mấy thứ như dược liệu than gỗ này cũng chẳng hiếm hoi gì.
Trước kia lại thêm độc kế Thục Cẩm của Tư Mã Tu, khiến Từ Mục buộc phải hạ lệnh, biến Thục Nam thành trọng địa nuôi tằm. Bởi vậy, Thục Nam ngày nay cũng là một vùng lớn về dệt vải.
"Chủ công!"