Sắc trời dần ngả về chiều.
Tuy cách bờ sông không xa, nhưng cảnh vật vẫn như cũ, chỉ nghe thấy tiếng ngư phủ trở về nhà, thu lưới cất cần. Cuối hạ, cỏ lau um tùm tốt tươi, xa xa theo gió lay động, phấp phới.
Một tên tráng sĩ Đông Lăng, bị đâm trọng thương, dùng hết sức lực quay người, nhìn về phía bụi cỏ lau sau sông, thất thần bất động, rồi ngã xuống đất, nằm co quắp trong vũng máu.
"Viện quân sắp đến, chỉ cần ngăn được một đợt này, chúng ta liền có thể trở về!" Tả Sư Nhân tóc tai bù xù, tay giơ cao kim kiếm, điên cuồng giương cao khí thế.