Tả Sư Nhân toàn thân run rẩy, trầm tư hồi lâu, lại nhớ tới lời Lăng Tô từng nói trong cuộc nghị hòa trước đó. Cuối cùng, sắc mặt dần dần bình tĩnh, cả người tỉnh táo trở lại.
“Từ huynh, liệu có thể giữ lại tước vị Vương?”
“Có thể.” Từ Mục cười nhạt. Hắn chợt hiểu ra, đây xem ra là thứ Tả Sư Nhân để tâm nhất. Song, không có thực lực, chỉ còn một tước Ngô Châu Vương thì có ích lợi gì?
Nếu không phải thời thế không cho phép, Tả Sư Nhân xưng đế, hắn cũng chẳng muốn can thiệp.