Tề Quốc, kinh thành.
Quách Vinh Sơn nhìn thư, lại mở hộp ra, bên trong là một pho tượng.
Bức tượng này có dáng đứng một tay giấu sau lưng, một tay cầm ngọc như ý, hơi ngẩng đầu, như đang hướng về phía chân trời, toát lên dáng vẻ thoát tục phi phàm.
Chỉ riêng đường nét khuôn mặt đơn giản của bức tượng cũng đủ làm người khác cảm thấy anh tuấn nho nhã, trông rất trẻ trung.
Nếu Lý Huyền mà trông thấy bức tượng này, ắt sẽ thấy rằng dù bức tượng này chỉ là những đường nét phác họa đơn giản nhưng vẫn có thể thấy thấp thoáng bóng dáng của hắn.