Đỗ Ngọc Anh một tay cầm túi, tay kia nắm lấy tay Hứa Viêm, đặt túi vào tay hắn rồi nói: "Hứa công tử, bên trong này là hai mươi vạn linh tinh, tuy không nhiều nhặn gì, nhưng đó là tấm lòng cảm tạ của Ngọc Anh đối với công tử."
Nói đến đây, bàn tay trắng nõn của cô ấy còn xoa xoa mu bàn tay Hứa Viêm theo cách rất mờ ám, khuôn mặt đẹp còn ửng hồng hơn nữa.
"Không có công không nhận lộc, Đỗ cô nương cứ lấy lại đi."
Hứa Viêm lắc đầu nói.
Mặc dù hắn rất nghèo, thiếu thốn linh tinh, nhưng hắn luôn có nguyên tắc của mình.