Chu Hành Chính xoa đầu Kim Giác Lộc, nghiêm mặt nói: "Ta thực sự vì tốt cho ngươi, ngươi nghĩ mà xem, loại đan dược này có hiệu quả thần kỳ lắm đúng chứ? Nếu ngươi theo sư phụ của vị cô nương xinh đẹp này, sau này có thể sẽ được ăn nhiều đan dược như thế này mà?
"Và nếu có đan dược thì sức mạnh của ngươi sẽ tăng lên, thậm chí trở thành linh thú siêu lục giai luôn, cũng nên đúng không?
"Nếu ngươi ở lại với ta thì có được những điều này hay không?
"Cho ngươi đi theo ta chỉ toàn là khổ cực vất vả, vậy tại sao không đi theo cô nương xinh đẹp này chứ? Tình cảm mà ta dành cho ngươi chẳng lẽ không bằng ta nửa bán nửa tặng ngươi cho vị cô nương này rồi à?"
Kim Giác Lộc mở to mắt, thấy những gì Chu Hành Chính nói cũng có lý, nhưng lại cảm thấy có gì đó không ổn.