Đang lúc phê duyệt tấu chương trong thư phòng, Ngô Hoàng không có tinh thần, đột nhiên trong lòng run lên, sợ tới mức làm rơi cả bút.
Mạnh Trùng tới rồi!
Sau một thời gian không gặp, Ngô Hoàng phát hiện Mạnh Trùng dường như hung dữ hơn trước, cái đầu trọc lóc đó như càng bóng hơn, cả người trông càng dữ dằn hơn.
"Mạnh Trùng, ngươi nghe ta giải thích, không phải ta sai người đó đi đâu!"
Ngô Hoàng vội vàng khóc lóc nói.