Cô chú ý tới, bên hông Hứa Viêm đeo một cái túi nhỏ hình con cóc, trong lòng không khỏi ảm đạm, rốt cuộc mình vẫn chậm một bước, không mua được túi đựng đồ tặng cho Hứa công tử.
Nhưng mà lần này tới, cô chuẩn bị một trăm vạn linh tinh.
Hứa Viêm gãi đầu, áy náy nói: "Đỗ cô nương, phủ quý nhân của ngươi nhiều cường giả như vậy, có thể hộ tống ngươi đi, ta có chút không rảnh.
"Linh tinh ta cũng không thiếu nửa, cho nên..."
Đỗ Ngọc Anh cầm túi vải khựng lại, cả người lặng thinh, đột nhiên ho dữ dội, mặt đỏ bừng lên.