"Ta chỉ nhất thời tức giận, vô tình nói ra những lời khó nghe mà thôi, ai ngờ cô ta lại bị người khác giết hại. Bây giờ mọi người đều tin rằng do ta làm.
"Ngay cả những người bạn của ta cũng không tin ta!"
Hứa Viêm vỗ vai hắn ta, an ủi: "Giết chết thiên tài của thế gia thì không tránh khỏi bị truy sát, Ôn huynh có thể chạy trốn đến được đây cũng coi như may mắn lắm rồi."
"Cô ta đâu phải thiên tài bình thường, đó là Đái Oánh Oánh của Đái Gia, hôn thê của nhị hoàng tử Trịnh Quốc, tất cả mọi người đều nghĩ là do ta giết, nhưng ta thực sự không giết cô ta."
Ôn Dũng vô cùng uất ức, nắm chặt cánh tay của Hứa Viêm: "Ngươi phải tin ta, Đái Oánh Oánh thật sự không phải do ta giết!"