Nhan Trầm Ngư theo sát hắn, không rời nửa bước.
"Hỗn Độn Thanh Liên, thú vị thật."
Lão nhân nhìn thoáng qua Nhan Trầm Ngư, lẩm bẩm một câu, rồi nhìn bóng lưng của Chung Thần Tú, khẽ nhíu mày, đây là người duy nhất từ ngàn đời nay mà hắn không thể nhìn thấu.
Trên phố
"Sư tôn, lão nhân lúc nãy là ai?"