Lúc này, một người khác nói: "Tuy rằng không thể ngăn cản hắn tham gia khoa cử, nhưng có thể ngăn cản hắn đỗ cao, có được không?"
Vĩnh Thọ Hầu nhìn về phía người vừa nói, lập tức hỏi: "Phong Dương Hầu có chủ ý gì hay, mau nói!"
Một nam tử mặc hoa phục vuốt vuốt chòm râu trên cằm, nói: "Ta đã điều tra qua, nhi tử của Lý Huyền Tĩnh, viết một tay Trâm Hoa Tiểu Khải, ngay cả nữ tử cũng phải hổ thẹn, nhưng ngoài Trâm Hoa Tiểu Khải ra, những bút thể khác của hắn, có thể nói là khó coi vô cùng. Chỉ cần nhằm vào nét chữ của hắn mà hạ công phu, còn sợ hắn thi đỗ sao?"
Vĩnh Thọ Hầu hỏi: "Ngươi nói chi tiết hơn xem."
Phong Dương Hầu đứng dậy, nói: "Theo ta được biết, cực ít nam nhân luyện Trâm Hoa Tiểu Khải. Nhạc, Ngự, Xạ tam khoa, không có cách nào làm tay chân, nhưng Thư pháp, Văn chương, Sổ khoa, Lễ khoa, đều phải viết chữ. Chỉ cần có thể mua chuộc khảo quan của viện thi mà hắn theo học, thấy Trâm Hoa Tiểu Khải liền hạ điểm, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Cho dù hắn vẫn có thể thông qua Thư khoa, cũng đừng hòng leo lên bảng Tiến sĩ..."