Tha cho bọn hắn cũng đồng nghĩa với việc triệt để từ bỏ Pháp gia.
Thấy Lý Nặc không hề dao động, thân thể hai người run lên. Giờ khắc này, trực giác của Âm Dương gia mách bảo hôm nay bọn hắn khó thoát khỏi cái chết, cả hai cùng suy sụp trên mặt đất, hoàn toàn từ bỏ ý định cầu xin tha thứ.
Hai huynh đệ nhìn nhau, trên mặt đồng thời hiện lên một tia tự giễu.
Cả đời này của bọn hắn, chứng kiến vận mệnh của vô số người, lại chưa từng thấy được vận mệnh của chính mình.
Đông Phương Huyền trẻ tuổi nhìn bọn hắn, trầm giọng nói: "Người làm, trời nhìn, Tây Môn gia các ngươi lúc trước lựa chọn con đường này, nên sớm liệu đến kết cục như vậy."