Lý Nặc đưa một túi tiền khác cho nàng, nói: "Số tiền này tỷ cũng cầm lấy."
Phụ nhân xua tay nói: "Không, không, ta không thể nhận."
Lý Nặc nhét túi tiền vào tay nàng, nói: "Cầm lấy đi."
Phụ nhân mấp máy môi, cuối cùng vẫn không từ chối, nàng nhận lấy túi tiền, sau đó cùng nhi tử quỳ xuống đất, nói: "Đa tạ ân công, trời cao phù hộ ân công cùng phu nhân, một đời không bệnh không tật, răng long đầu bạc, con cháu đầy đàn..."
Tống Y Nhân vốn chỉ đứng bên cạnh Lý Nặc quan sát, nghe được câu này, ngẩn ra một lát, sau đó từ trong lòng lấy ra một thỏi bạc, nhét vào trong lòng phụ nhân, nói: "Số tiền này cũng cầm đi mua thuốc cho hài tử..."