- Dù sao vinh quang của ta cũng là vinh quang của hắn. Khi đó mẫu hậu lặng lẽ nói cho ta, phải cố gắng lấy lòng phụ hoàng, vì hắn tranh đoạt vị trí Thái Tử. Ta cố gắng học tập binh pháp, học tập các loại kỹ xảo chiến đấu, mười hai tuổi theo quân ra trận.
Mười lăm tuổi một mình suất lĩnh một đội quân, nhiều năm qua, nam chinh bắc chiến, thu hoạch được vô số vinh quang, cũng thu được phụ hoàng yêu thích và tán thành. Trước khi phụ hoàng chết bệnh, cuối cùng truyền hoàng vị cho hắn....
- Nhưng từ đó trở đi, ta lại ta cảm giác giữa mình và hắn đã có khoảng cách, càng ngày càng xa, quan hệ cũng càng ngày càng lạ lẫm. Mặc dù hắn nhìn thấy ta, vẫn như cũ vẻ mặt tươi cười, vẫn như cũ là ta nói gì hắn nghe nấy.
- Từ sau khi hắn đăng cơ, tính cách thay đổi. Các loại chính sách, thay đổi xoành xoạch, tùy ý biến hóa, ta nói, hắn lập tức đổi, nhưng rất nhanh hắn lại thay đổi trở về... Hắn nói là chủ ý của mẫu hậu, mẫu hậu cũng nói là chủ ý của mình....
- Ta đề cử nhân tài, cùng đám đại thần cùng một chỗ thương thảo chính sách, đều bị dần dần biếm trích và không ai nhìn... Cuối cùng ta dần dần phát hiện, hắn thật ra đang đối nghịch cùng với ta, thứ ta càng không thích, càng không tán thành thì hắn càng thích len lén làm...