TRUYỆN FULL

[Dịch] Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 1396: Sở Phi Dương bị tranh đoạt (2)

- Võ giả tu luyện thần hồn, rất có thể sẽ trì hoãn tiền đồ tu võ lúc đầu của mình. Mà thần hồn tu luyện hơn nửa đời người, cũng mới tu luyện tới Luyện Thần cảnh trung kỳ. Thần Niệm Khẽ Động chó má cái gì, trảm địch ở ngoài ngàn dặm, phi kiếm kia ngay cả đi ra bên ngoài cầu đá kia đều không đến, gặp được võ giả lợi hại, một quyền sẽ đánh bay, đừng nghe hắn nói bậy. Tu võ thì tu võ, không thể phân tâm.

Lập tức lại cười rạng rỡ nói:

- Lão phu chính là Bắc Vọng phong Mạc Cửu Phong, quyền cước công pháp, đao kiếm công pháp, cái gì cần có đều có. Mà trên đỉnh Bắc Vọng của lão phu còn có luyện đan phong, các loại tài nguyên tu luyện, ngươi muốn bao nhiêu, cho ngươi bấy nhiêu. Phi Dương, cả đời lão phu đã thu năm tên đệ tử, bây giờ muốn thu ngươi làm quan môn đệ tử, ngươi đi theo ta, chính là lão Lục, sáu sáu sáu, trâu trâu trâu, ngươi xem may mắn bao nhiêu? Còn có, ngươi có yêu cầu gì, đều có thể nói cho lão phu, chỉ cần lão phu có thể làm được, tuyệt đối thỏa mãn ngươi.

Lạc Thanh Chu nhìn mấy tên lão giả đang lộ ra mặt mũi tràn đầy mong đợi, giờ mới hiểu được.

Đây là đang đoạt hắn làm đệ tử thân truyền.

Phong chủ ở giữa ngồi ghế chủ tọa không nói gì lúc này đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Lúc này, Tử Hà tiên tử ngồi trên ghế mở miệng nói:

- Thanh Trúc, tất cả mọi người đã mời, đều nói điều kiện có thể cho ra của mỗi người, ngươi thì sao?

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về nữ tử áo xanh thần sắc băng lãnh.

Lệnh Hồ Thanh Trúc dừng một chút, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên dưới đài, thản nhiên nói:

- Hết thảy Kiếm Phong của ta đều có thể cho hắn, bao gồm cả vị trí phong chủ của ta.

Vừa nghe lời này, sắc mặt mấy phong chủ khác đều thay đổi.

Bọn hắn đều có đệ tử ưu tú của mỗi người, tự nhiên không dám nói lời này, dù sao thiếu niên này mới nhập môn, coi như có thiên phú và tiền đồ, cũng cần quan sát mấy năm, làm sao có thể vừa lên liền hứa hẹn về sau vị trí phong chủ sẽ để hắn ngồi?

- Lệnh Hồ phong chủ, ngươi cho vị trí phong chủ Lăng Tiêu tông chúng ta là trò đùa à? Nói cho liền cho?

Mạc Cửu Phong lập tức giận tái mặt.

Mấy lão giả khác cũng đều nhao nhao chỉ trích.

Ra bài không theo đường nào, thực sự ghê tởm.

Lệnh Hồ Thanh Trúc không có trả lời bọn hắn, ánh mắt vẫn như cũ nhìn thiếu niên dưới đài, nói:

- Sở Phi Dương, ngươi chọn ai?

Lạc Thanh Chu thấy được trong mắt nàng có kiếm ảnh lấp lóe, đang muốn nói chuyện, Mạc Cửu Thiên đột nhiên ngăn ở phía trước hắn, chặn ánh mắt của đối phương, lạnh lùng nói:

- Lệnh Hồ phong chủ, ngươi đây là ý gì? Dùng kiếm ý hù dọa một vãn bối, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?

Du Hành cũng châm chọc nói:

- Lệnh Hồ phong chủ, không phải ngươi còn muốn thi triển chấn hồn nhiếp phách thuật của ngươi đó chứ? Nơi này cũng không chỉ một mình ngươi tu hồn! Ngươi chỉ là tu vi Luyện Thần cảnh sơ kỳ, cũng dám giở trò gian ở trước mặt lão phu?

Lão giả dáng lùn tên là Thạch Thiên lập tức đứng ở một bên khác của Lạc Thanh Chu, áo bào trên người phồng lên, đằng đằng sát khí nói:

- Ái đồ, đừng sợ, có vi sư ở đây, ai cũng đừng hòng tổn thương ngươi.

- Cút! Lão thất phu! Không biết xấu hổ! Người ta cũng còn không có chọn ngươi đây, mặt mo cũng không cần à?

Lão giả mặt to lập tức mắng lên.

Lệnh Hồ Thanh Trúc nhìn mấy người, trong mắt lóe lên kiếm mang, lạnh lùng thốt:

- Vậy thì dùng vũ lực giải quyết đi, người nào thắng thì người đó mang hắn đi.

Vừa nghe lời này, mấy người Mạc Cửu Thiên lập tức nói:

- Tốt! Ta đang có ý này!

- Hừ, ngươi chỉ là một vãn bối, lão phu còn sợ ngươi không dám chiến đây.

- Võ Hồn song tu lại như thế nào? Tu luyện Thanh Minh kiếm pháp của sư thúc lại như thế nào, lão phu cũng không sợ ngươi.

Mấy tên lão giả lập tức xoa tay hắc hắc, chuẩn bị động thủ.

Đúng vào lúc này, Tử Hà tiên tử ngồi trên ghế đột nhiên đứng lên, mở miệng khuyên can nói:

- Các vị phong chủ, không thể động võ. Hôm nay có tân khách các phái tới chơi, lại có đệ tử mới gia nhập, vốn là việc vui, làm gì gây không thoải mái. Nếu môn phái khác và triều đình biết được ngũ đại phong chủ tông môn chúng ta, vì một tên đệ tử ở chỗ này động thủ, há không làm trò cười cho người ta? Tất cả mọi người đều là đồng môn, vô luận đệ tử này được ai thu đi, đều là chuyện may mắn của tông môn, không cần thiết tranh tới đầu rơi máu chảy.

Mấy người nghe thế, đành phải thu liễm khí thế.

Mạc Cửu Phong chắp tay nói:

- Tông chủ, theo ý kiến của ngài, tên đệ tử này nên thuộc về ai? Hắn vừa tiến vào tông môn, cũng không có tìm hiểu gì về từng phong của chúng ta, nếu để cho chính hắn chọn, khẳng định không ổn.