- Ta cảm thấy giữa chúng ta có quan hệ hơn cả bằng hữu, cũng vừa là thầy vừa là bạn, lại như tỷ đệ. Có đôi khi, ta đứng bên cạnh Nguyệt tỷ tỷ, thậm chí cảm giác một loại thân thiết cùng thân cận ở giữa thân nhân với nhau, ta chưa hề có cảm giác như vậy với bất kỳ người nào mà ta từng tiếp xúc. Ta cảm thấy rất phức tạp, bất kỳ cái gì đã nói đều hình dung không ra, nhưng tuyệt đối không phải quan hệ bằng hữu bình thường hay lợi dụng lẫn nhau như Nguyệt tỷ tỷ đã nói.
Thân ảnh xanh nhạt nhìn về phía nơi khác, thản nhiên nói:
- Đây chẳng qua là ngươi mong muốn đơn phương.
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Có lẽ là ta mong muốn đơn phương. Nếu Nguyệt tỷ tỷ quả thật muốn rời đi, mỗi đêm ta vẫn sẽ đến nơi này, nhưng khẳng định sẽ rất mất mát, cảm giác nhân sinh sẽ thiếu đi cái gì đó, trống rỗng, không biết bao lâu mới có thể khôi phục.