Nói đến đây, hắn lại thở dài một hơi:
- Tính tình Lãng nhi quá quật cường, cũng không thể trách hắn, ta từ nhỏ đã giáo dục hắn phải trung quân ái quốc, muốn lấy việc chấn hưng gia tộc làm trọng. Hắn nhất thời không thể chấp nhận, cũng là có thể hiểu. Nhưng ngươi yên tâm, vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không làm ra chuyện tổn thương người Tần gia.
- Ngươi cũng đừng trách hắn, trên bả vai hắn gánh quá nặng, là lỗi của ta.
Lạc Thanh Chu nói:
- Nhạc phụ nói quá lời, thật ra đại ca cũng không sai. Theo đại đa số người xem ra, chúng ta đứng đội Trưởng công chúa, mới là sai. Thánh thượng là chính thống, triều thần đều ủng hộ, bây giờ trọng dụng đại ca, đại ca thấy được hi vọng chấn hưng gia tộc, tự nhiên nóng lòng biểu hiện. Đại ca cảm thấy, nếu như hắn biểu hiện tốt, mâu thuẫn giữa Thánh thượng và Tần gia chúng ta tự nhiên sẽ được hóa giải.