Tán cây khổng lồ, gần như che khuất toàn bộ bầu trời.
Bên ngoài cửa sổ, màn đêm rơi xuống.
Khi Lạc Thanh Chu chuẩn bị rời đi, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên kéo hắn lại, vẻ mặt và giọng nói đều đột nhiên đều trở nên cực kỳ ôn nhu.
- Trở về sớm một chút.
Lạc Thanh Chu giật mình, gật gật đầu: