- Nơi đó có lẽ chính là đô thành của Yêu tộc, bên trong có rất nhiều hài cốt của Nhân loại và Yêu tộc. Tất cả mọi thứ ở đó đã bị phá hủy, chỉ có một phần của rễ cây còn chút sức sống. Sau khi ta trở về, liền trồng ở trong nhẫn trữ vật, dùng linh dịch tưới, sau đó nó sống lại, trưởng thành tiểu thụ như hiện tại...
- Đúng rồi Nguyệt tỷ tỷ, trên cây nhỏ đã nở một đóa hoa, cánh hoa là màu vàng, ngươi nhìn.
Thần niệm của Nguyệt Dao vừa động, rơi vào trong túi trữ vật.
Cấm chế trong túi trữ vật, đối với nàng mà nói, cũng không có bất kỳ trở ngại gì, từ lúc trước Lạc Thanh Chu đem túi trữ vật cho nàng, đã bị nàng phá giải, hoặc là nói đã thành lập liên hệ cùng thần niệm của nàng.
Lạc Thanh Chu nhìn gương mặt xinh đẹp mà lạnh như băng của nàng, ngửi mùi hương ngọt ngào quen thuộc trên người nàng, không khỏi nhớ tới “mộng” lúc trước ở di chỉ thượng cổ kia.