Dứt lời, trực tiếp đi vào phòng, lấy chăn đệm, bồ đoàn và các vật phẩm khác ra.
Lạc Thanh Chu đi ra khỏi tiểu viện, lại quay đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu.
- Đáng ghét! Quả thực khinh người quá đáng mà.
Tử Hà tiên tử giống như mình bị ấm ức, vẻ mặt phẫn nộ.
La Thường nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói: