Hà Dương cười lạnh một tiếng, nói:
- Đao sư muội, mặc dù sư phụ rất thương yêu ngươi, nhưng ngươi không cần mỗi lần đều lấy sư phụ ra dọa chúng ta. Mà chúng ta đang nói chuyện cùng tiểu tử kia, có quan hệ gì tới ngươi? Nếu như ngươi muốn giúp hắn đưa tiền, trực tiếp cho Ngôn sư muội là được, nếu như ngươi không muốn giúp hắn, vậy nên tiếp tục im lặng giống như vừa rồi.
Phùng Vân Tùng cũng cười nói:
- Đao sư muội, vũ khí Ngôn sư muội bị đoạn mất, hao tốn nhiều kim tệ như vậy, Sở sư đệ thân là sư đệ, bồi thường một chút tổn thất cũng là nên. Hắn đều không nói gì, ngươi gấp cái gì? Hay là kim tệ của hắn đang được ngươi bảo quản?
Đao tỷ nắm chặt nắm đấm, mặt mũi tràn đầy tức giận.