TRUYỆN FULL

[Dịch] Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 1353: Sở sư đệ, ngươi thật lợi hại (1)

- Đệ tử thân truyền của Kiếm Phong?

Vừa nghe lời này, Vân Uyển Nhu triệt để tỉnh táo lại, cuống quít thu hồi kiếm, giật mình mà nhìn nàng.

Những sư huynh sư muội kia phía sau nàng nghe được hai chữ ‘Kiếm Phong’, cũng đều lập tức kích động.

Nữ tử hơi mập vội vàng lấy lòng nói:

- Tô sư tỷ, Uyển Nhu sư muội nhà ta hôm nay theo sư phụ đi qua Kiếm Phong, còn gặp qua Ngụy Thu sư thúc của Kiếm Phong. Ngụy Thu sư thúc đã đáp ứng sư phụ, nói nguyện ý thu Uyển Nhu sư muội nhà ta làm đệ tử nội môn Kiếm Phong...

Tô Phong có chút nhíu nhíu mày, thu bảo kiếm vào bao, lạnh lùng thốt:

- Mặc kệ nàng có thân phận ra sao, hôm nay ở chỗ này cầm kiếm ẩu đả, đều phải chịu phạt.

Nói xong, nhìn về phía thiếu nữ tóc tai bù xù trước mặt, lại nhìn thiếu niên bên cạnh một chút, nói:

- Hai người các ngươi theo chúng ta đi Kiếm Phong một chuyến, vô luận ai đúng ai sai, đều phải tiếp nhận trừng phạt.

Tô Vũ nhìn nàng một cái, trong lòng thầm nghĩ, vội vàng nói:

- Đi thôi, đã bị tỷ muội chúng ta gặp được, tự nhiên muốn đưa các ngươi đến đó dạy bảo một phen. Yên tâm, niệm tình các ngươi mới tới tông môn, lại là vi phạm lần đầu, sẽ không quá làm khó dễ các ngươi.

Vân Uyển Nhu nghe vậy, lập tức thu hồi kiếm, lấy ra nước sạch các loại vật phẩm từ trong túi trữ vật, cung kính nói:

- Hai vị sư tỷ, Uyển Nhu đi trước qua phía sau gốc cây bên kia đổi quần áo một chút, sửa tóc một chút, có thể chứ?

Tô Phong nhìn nàng một cái, nói:

- Đi thôi, đi nhanh về nhanh.

Vân Uyển Nhu vội vàng nói tạ, đi cùng với nữ tử hơi mập đến phía sau đại thụ cách đó không xa.

Lúc này, màn đêm đã buông xuống.

Bốn phía dốc núi, đen kịt một màu.

Vân Uyển Nhu đứng ở phía sau đại thụ lập tức lấy ra quần áo từ trong túi trữ vật, trước đổi lại một bộ quần áo sạch, lại dùng nước sạch rửa mặt rửa tay.

Nữ tử hơi mập tên Trương Trân, cầm lược, ở sau lưng nàng giúp nàng chải thẳng tóc, mặt mũi tràn đầy hưng phấn mà thấp giọng nói:

- Uyển Nhu, nếu là sư tỷ trong Kiếm Phong, chắc chắn sẽ không làm khó dễ ngươi. Ngươi đến lúc đó nói với các nàng một vài lời ngọt ngào, bị phạt khẳng định là tiểu tử kia. Chỉ sợ tiểu tử kia và những sư huynh sư muội của hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, đột nhiên xuất hiện đệ tử thân truyền lại là đệ tử của Kiếm Phong, ha ha, vừa rồi Uyển Nhu sư muội ngươi chính là đệ tử nội môn dự định của Kiếm Phong. Lấy thiên phú của ngươi, chờ một lúc đi lên, nói không chừng còn có thể được phong chủ coi trọng đây...

Vân Uyển Nhu lo lắng xoa lau cổ, nhờ ánh trăng soi vào gương nói:

- Sư tỷ, không cần cài trâm, đổi trâm gỗ đi, trang sức khác đều không cần.

Trương Trân kinh ngạc một chút, lúc này mới tỉnh ngộ, thấp giọng nói:

- Đúng, ta vừa rồi nhìn kỹ, trên đầu hai sư tỷ kia cũng đều chỉ có một cây mộc trâm, chúng ta không thể quá rêu rao.

Một lát sau.

Vân Uyển Nhu đổi lại một kiện váy áo màu xanh, trên đầu cắm một chiếc trâm gỗ, thanh lệ nhu uyển đi ra, đi vào trước mặt hai nữ tử áo xanh, cúi đầu cung kính nói:

- Sư tỷ, Uyển Nhu biết sai, cam nguyện theo hai vị sư tỷ trở về chịu phạt.

Tô Phong nhìn nàng một cái, lại nhìn về phía thiếu niên bên cạnh nói:

- Ngươi thì sao?

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Tại hạ cũng nguyện ý.

Bất quá trong lòng hắn có chút kỳ quái, nếu quả như thật chỉ nói là răn dạy vài câu, ngay ở chỗ này thuyết giáo là được, làm gì còn muốn đi Kiếm Phong?

Mà lại xảy ra loại chuyện này, không phải đi Chấp Pháp đường của tông môn sao?

Hắn suy đoán có thể là hai nữ đệ tử này rảnh đến nhàm chán, muốn dựa vào thân phận đệ tử thân truyền của mình khoe khoang một phen trước mặt hai người.

Cho nên hắn cũng không có hỏi nhiều.

- Đi thôi.

Tô Phong Tô Vũ hai tỷ muội nhìn nhau, một trái một phải, đứng ở hai bên Lạc Thanh Chu và Vân Uyển Nhu, tựa hồ sợ bọn hắn nửa đường đào tẩu.

- Sở sư đệ....

Trương Viễn Sơn thấy thế, trong lòng lo lắng suông, cũng không dám ngăn cản.

Mấy người Đao tỷ cũng là mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Dù sao Kiếm Phong kia đã định Vân Nhu kia là đệ tử nội môn, có thể nói là địa bàn của nàng, người ta chắc chắn sẽ không khó xử nàng, muốn làm khó cũng là làm khó vị Sở sư đệ không có bất kỳ bối cảnh gì của bọn hắn.

Bọn hắn quyết định chờ một lúc sẽ đi tìm sư phụ, có lẽ sư phụ có thể đi Kiếm Phong bênh vực được.

Lạc Thanh Chu nhìn bọn hắn một chút, một mặt bình tĩnh nói:

- Không sao đâu, không cần đi tìm sư phụ, hai vị sư tỷ đã nói, sẽ không quá làm khó chúng ta, ta đi một chút sẽ trở về.

Tô Phong nhìn hắn một cái, lại nhìn về phía mấy người Trương Viễn Sơn nói: