- Phu nhân, lão thân vô năng, để ngài mất mặt.
Sắc mặt Bạch Nhược Thủy đã khôi phục lại bình tĩnh, nhìn nàng một cái nói:
- Trần ma ma, ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước đi.
Trần ma ma cung kính đáp ứng một tiếng, trước khi đi, vẫn không nhịn được nhìn về phía thiếu niên kia, một mặt u oán nói:
- Tiểu tử, lão thân sống hơn nửa đời người, thân thể còn chưa hề trần trụi qua trước mặt người khác, ngươi đêm nay để lão thân hai lần trần trụi, lão thân nhất định sẽ nhớ kỹ ngươi. Nếu ngươi làm quận mã của nhị tiểu thư nhà ta, lão thân sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu ngươi cô phụ nàng, lão thân nhất định cùng ngươi không chết không thôi.