- Tới đi, đánh chết ta, coi như đánh không chết ta, đánh ta mấy cái tát cũng được, đánh sưng mặt của ta, ít nhất phải đánh ra mấy cái dấu bàn tay, như thế một lúc nữa Thánh thượng mới có thể thấy rõ. Ta là người đọc sách yếu đuối, ta là một thư sinh yếu đuối thi đậu cử nhân, cũng là thần tử trung thành nhất của Thánh thượng, nếu như các ngươi ra tay đánh chết ta, ta cũng không cần tham gia kì thi sang năm, cũng không cần lại đi gặp mặt Thánh thượng, về sau cũng không cần hiệu lực cho Thánh thượng, tới đi, đánh chết ta!
Bọn thị vệ: - ....
Lý Quý che lấy gương mặt nóng bỏng, há hốc mồm, vừa sợ vừa giận, vừa hận vừa tức, lại chỉ có thể trợn tròn hai mắt phun lửa, rốt cuộc nói không nên lời một câu.
- Lý công công, ngươi đến đánh.
Lạc Thanh Chu trực tiếp đi tới trước mặt hắn, nói: