Phong chủ Triều Dương phong Thạch Thiên ở một bên, cũng cười lạnh một tiếng, nói:
- Sư thúc tổ, tu vi thiếu niên kia lúc trước cũng bất quá là Võ Sư trung kỳ mà thôi. Chúng ta mấy người muốn thu hắn làm đệ tử thân truyền, cũng chỉ là cảm thấy thiên phú của hắn đặc thù, đến lúc đó có thể mang đến lợi ích rất lớn cho tông môn chúng ta. Dù sao có vài chỗ không gian thượng cổ, chúng ta đến nay đều không cách nào đi vào. Nếu quả thật muốn lấy thiên phú tu luyện tới nói, hắn đoán chừng ngay cả thân phận đệ tử nội môn cũng không xứng.
Mấy phong chủ khác cũng đều nhao nhao phụ họa.
Mấy người bọn hắn lúc trước đều đang tranh đoạt, kỳ thật chính là vì thiên phú không nhìn trận pháp vô cùng đặc thù kia, đương nhiên, thiếu niên kia đích thật mạnh hơn một chút nếu so với đệ tử đồng cấp khác, nhưng so cùng những đệ tử thiên tài khác trong tông môn, vẫn là kém không ít.
Bọn hắn hiện tại sở dĩ châm chọc khiêu khích, một là bởi vì bọn hắn lúc trước đều không có cướp được, mất mặt mũi; hai là đối với chuyện Sở Phi Dương sau khi trở thành đệ tử thân truyền lại không đến tông môn tu luyện, cũng không có giúp bọn hắn phá trận, bọn hắn mỗi lần thỉnh cầu tông chủ, đều bị tông chủ cự tuyệt, cho nên trong lòng đều có chút tức giận. Còn thứ ba, tự nhiên là bởi vì chuyện thông gia cùng Tiên Vân các.