- Kiếm pháp của tiền bối quả nhiên xuất thần nhập hóa, không ngờ đã tới cảnh giới không có kiếm thắng có kiếm. Hôm nay thấy, khiến vãn bối mở rộng tầm mắt.
Lệnh Hồ Thanh Trúc thu hồi tay, ngạo nghễ mà đứng tại vách đá, thản nhiên nói:
- Kiếm thuật chi đạo, Thiên Biến Vạn Hóa, vô biên vô hạn. Chỉ kiếm này của ta cũng chỉ là một chút da lông mà thôi.
Thiếu nữ khẽ thở dài một hơi, nói:
- Quả nhiên vẫn là cần đi ra nhìn một chút, nếu vãn bối không đi ra ngoài, như thế nào lại biết được kiếm pháp thần kỳ bực này. Một người trốn ở tông môn tu luyện, thời gian càng dài, càng như ếch ngồi đáy giếng, tự cao tự đại. Tiền bối hôm nay đánh ra mấy kiếm, để vãn bối được ích lợi không nhỏ, vãn bối vô cùng cảm kích.