Hắn đi xuống từ trên tường thành, tia sáng trong mắt loé lên, nhìn hai người một cái, ánh mắt dừng ở phía sau Lạc Thanh Chu, lập tức không hề báo trước, “ầm” một tiếng rút ra bảo kiếm bên hông, mũi kiếm sắc bén trong nháy mắt đâm vào cổ họng thiếu nữ phía sau hắn.
Hạ Thiền đứng ở nơi đó, trong tay cầm bảo kiếm, không nhúc nhích.
Thẳng đến khi mũi kiếm lạnh lẽo chỉ còn cách cổ họng nàng một chút xíu, nàng vẫn như tượng gỗ, không nhúc nhích, thậm chí ngay cả lông mi cũng không chớp lấy một lần.
Uất Trì Lăng híp mắt, lại nhìn nàng thật sâu, thu hồi kiếm trong tay, trầm giọng nói:
- Tuy bệ hạ có lệnh, cho các ngươi đi vào, nhưng trách nhiệm của bổn tướng là bảo hộ hoàng cung. Mỗi một võ giả, trước khi đi vào, đều phải điều tra rõ tu vi. Lạc công tử, ngươi là võ giả sao?