Thân là nhà đế vương, có bao nhiêu chuyện mình cũng không thể nào làm chủ được.
Đương nhiên, cục diện bây giờ của nàng cũng là do hắn đưa tới.
Một khắc này, Lạc Thanh Chu tâm tình sôi động có chút phức tạp, quỳ gối trước lăng tiên đế, suy nghĩ chuyện giết nhi tử của hắn, lại suy nghĩ hôm nay phải cưới nữ nhi mà hắn yêu thương nhất, luôn cảm giác hơi tàn nhẫn đối với vị lão nhân nằm trong lăng mộ này.
Đương nhiên, hắn cũng không còn cách nào.
Cho nên, hắn chỉ có thể nhìn lăng mộ, thầm nói trong lòng: Thật có lỗi, ta giết nhi tử của ngài, có lẽ đối với Đại Viêm mà nói, là một chuyện tốt. Tiên đế, ngài cũng không muốn cơ nghiệp mà tổ tiên gây dựng, bị nhi tử của mình chà đạp hủy diệt nhỉ? Về phần vị nữ nhi mà ngài yêu mến nhất, Thanh Chu... Phi Dương cam đoan, nhất định sẽ đổi xử với nàng thật tốt, cho dù nàng chỉ là thiếp... Ngài cứ yên nghỉ đi.