Nguyệt Vũ đang đứng ở trên hành lang lập tức đi theo.
Sắc mặt mọi người Tần gia đều trắng bệch.
Tống Như Nguyệt run run rẩy rẩy đứng lên, xoay người khóc nói:
- Thanh Chu, ngươi... Ngươi... Ngươi sao có thể...
Nàng đột nhiên cứng đờ, nhìn về phía cửa chính.