Lạc Thanh Chu lại nhìn chằm chằm gương mặt mơ hồ của nàng trong chốc lát, đột nhiên đưa tay ra, muốn cầm cổ tay nàng, muốn cảm nhận cảm giác như thế nào.
Thân ảnh xanh nhạt nghiêng người né tránh, ánh mắt nhìn về phía hắn, thản nhiên nói:
- Yên tâm đi, thân thể của nàng không sao.
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta biết, ta chỉ muốn xem một chút.